Ở Việt Nam, Ngày Quốc tế Lao động đầu tiên được tổ chức vào năm 1930. Ngày 1/5/1930, lần đầu tiên trong lịch sử phong trào công nhân ở Đông Dương, giai cấp công nhân nước ta dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam, đã biểu tình ngoài đường phố để biểu dương tình đoàn kết cách mạng với công nhân quốc tế, đồng thời đấu tranh trực diện với bọn đế quốc thực dân Pháp, đòi chúng phải cải thiện điều kiện làm việc, phải tăng lương và thực hiện luật lao động ngày làm việc 8 giờ. Đó là điểm bắt đầu cho cả cao trào 1930 - 1931 với đỉnh cao là phong trào Xô Viết - Nghệ Tĩnh.

Ngay sau
khi Cách mạng Tháng Tám thành công, nước nhà được độc lập, Chủ tịch
Hồ Chí Minh đã ký Sắc lệnh số 22c NV/CC ngày 18/2/1946 về những ngày nghỉ
Tết, kỷ niệm lịch sử, trong đó công bố: Ngày 1/5 là một trong những ngày Lễ
chính thức và công nhân, lao động cả nước được nghỉ một ngày có hưởng lương. Kể
từ đây, ngày 1/5 được coi là một trong những ngày lễ chính thức hàng năm
của Nhà nước ta.
Ngày 1/5/1946, lần đầu tiên trong lịch
sử nước ta, ngày Quốc tế lao động 1/5 được tổ chức kỷ niệm mít tinh trọng thể
tại Hà Nội, với sự tham dự của 20 vạn nhân dân lao động. Nhân dịp này, Chủ
tịch Hồ Chí Minh đã đọc lời kêu gọi:“Cùng đồng bào toàn quốc! Cùng anh chị
em lao động! Ngày 1 tháng 5 là một ngày Tết chung cho tất cả các nước trên thế
giới. Đó là một ý nghĩa đoàn kết rất sâu xa. Ở nước ta, lần này là lần đầu tiên
đồng bào ta, anh chị em lao động ta được tự do đón tiếp ngày 1 tháng 5. Vậy nên
nó có ý nghĩa đặc biệt sâu xa hơn nữa. Đối với chúng ta nó là một ngày để cho
thế giới biết rằng: Ngày này chẳng những là ngày Tết lao động, mà còn là
ngày nhân dân đoàn kết. Đoàn kết để giữ vững tự do dân chủ. Đoàn kết để kiến
thiết nước nhà. Đoàn kết để xây dựng một đời sống mới”.
Ngày 1/5/1948, Bác Hồ ra “Lời kêu gọi
thi đua yêu nước”, trong đó có đoạn: “Nước ta kinh tế lạc hậu, nhưng
lòng yêu nước và chí quật cường chẳng kém ai. Nay muốn tự cung tự cấp, tự
túc, đi kịp người thì chúng ta phải đi mau. Vì vậy, sĩ, nông, công, thương,
binh, gái trai già trẻ, toàn thể quốc dân ta, vô luận ở địa vị nào, làm công
việc gì, phải ra sức tham gia cuộc Thi đua yêu nước, tức là tăng gia sản xuất”.
Ngày
1/5/1951, trong lời kêu gọi nhân ngày Quốc tế Lao động, Bác Hồ xác định “Trọng
tâm thi đua là: Quân đội thi đua giết gịăc lập công. Công nhân thi đua
tăng gia sản xuất. Nông dân thi đua sản xuất lương thực. Trí thức thi đua sáng
tác, phát minh. Cán bộ thi đua cần, kiệm, liêm, chính. Toàn dân thi đua tích
cực tham gia kháng chiến”.
Ngày 1/5/1958, Bác đưa ra “Lời kêu gọi
nhân Ngày Quốc tế Lao động” khẳng định: “Hôm nay, cùng với nhân
dân lao động toàn thế giới, chúng ta nhiệt liệt chào mừng Ngày 1 tháng 5 trong
lòng đầy tin tưởng và phấn khởi quyết tâm vượt mọi khó khăn, tiến lên làm tròn
những nhiệm vụ mới... Ngày 1 tháng 5 năm nay là một ngày đoàn kết, đấu tranh,
tin tưởng và phấn khởi”.
Kể từ sau năm 1975, kỷ niệm Ngày
Quốc tế Lao động 1/5 ở Việt Nam ngày càng có ý nghĩa khi toàn Đảng, toàn dân,
toàn quân ta kỷ niệm Ngày Chiến thắng 30/4. Đây là dịp giai cấp công nhân
và nhân dân lao động cả nước ôn lại truyền thống đấu tranh chống ngoại xâm; sôi
nổi hưởng ứng các phong trào thi đua yêu nước để bày tỏ lòng tưởng
nhớ, biết ơn sâu sắc với Chủ tịch Hồ Chí Minh - vị lãnh tụ vĩ đại của
dân tộc ta. Người đã có công lao rất to lớn giúp nhân dân ta ý thức được ý
nghĩa lịch sử và tác động của việc kỷ niệm Ngày Quốc tế Lao động 1/5, từ đó
càng thêm quyết tâm đi theo con đường cách mạng do Đảng và Bác kính yêu đã lựa
chọn, xây dựng và bảo vệ vững chắc Tổ quốc Việt Nam xã hội chủ nghĩa.